Thứ Năm, 26 tháng 8, 2010

Tặng bố mẹ

Chẳng bao giờ trả hết nghĩa mẹ cha
Nỗi buồn trong con cứ cồn lên thành sóng
Sóng của đại dương dâng lên rồi vỡ vụn
Sóng của lòng con dào dạt mãi xô tình
Con vẫn nhủ lòng rằng sẽ sống đoan trinh
Sẽ không cãi sẽ không hờn không dỗi
Nhưng tuổi thơ con bao tháng ngày nông nổi
Cha mẹ phiền lòng liệu có hiểu tình con
Con mãi nói với mình và ghi nhớ sắt son
Những gì mẹ cha chắt chiu cho con nhận
Con bất hiếu xin mẹ cha đừng giận
Bởi con mãi luôn yêu kính mẹ cha
Con biết lòng cha như mặt biển bao la
Giận giữ đấy nhưng hiền hoà ấp ủ
Tình thương lớn suốt đời đau trả đủ
Con chỉ giận mình đã không sống tốt hơn
Con biết rằng lòng mẹ tựa Thái Sơn
Khi con ốm mẹ vỗ về chăm sóc
Con ngậm ngùi và nhiều khi bật khóc
Biết nói gì về ơn nghĩa mẹ cha.
Rồi mai này lớn lên con đi xa
Trăm ngả sống biết đâu người thương xót
Nỗi đau hôm nay thành niềm đau rất ngọt
Hương mát lành toả suốt cuộc đời con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét