Con trai bé bỏng, mẹ viết cho mẹ khi mà con lại về nhà nội, lần này là
một tuần cơ đấy,mẹ đang bị đau vì cua cắp, mất nửa móng tay cái còn gì.
Đau mà không có con ở bên, để thấy ấm áp khi con gối đầu trên đùi mẹ hay
trên bụng mẹ. Đau mà không thấy bàn tay nhỏ nhắn xinh xinh của con xoa
xoa tay mẹ, không thấy môi con chúm chím thổi tay mẹ và không được nghe
con nói: thương, đau, lắm. Hơn 18 tháng tuổi, con đã có thể biết nói có
khi được hỏi có thương mẹ không, biết làm theo yêu cầu của mẹ dù rằng
con đang muốn đi chơi nhưng chỉ vì mẹ kêu đau mà con chạy lại nằm gối
đầu lên cánh tay bình thường của mẹ. Điều ấy làm mẹ nhận xét, con tình
cảm, biết yêu thương và sẻ chia hơn ba con cả tỉ lần. Ba lên đón con
cùng bà nội, đi xe máy, thấy mẹ để xe ở nhà, bà nội hỏi bà ngoại sao xe
mẹ để ở nhà, bà ngoại nói vì bị cua cắp nên ông ngoại đưa đi làm và tối
về cậu Sơn sẽ đón, ít ra bà nội cũng hỏi được một câu có đau không với
bà ngoại nhưng ba con thì mặt lạnh tanh, không buông nổi một câu hỏi
thăm rất xã giao bình thường, điều mà với người dưng cũng có thể tỏ sự
quan tâm. Buổi tối mẹ về nhà muôn, vì còn chờ đến lượt được thay băng ở
bệnh viện, còn phải thay đồ vì bị mưa ướt, lúc gọi điện cho con là 8h30
tối, ba con nói con đã ngủ rồi, chẳng có gì để nói với nhau.
Con yêu,
mẹ vẫn tự dặn mình phải sống cao thượng, rằng không phải là vợ chồng
nhưng còn có con là mối quan tâm chung, nên mẹ muốn trở thành bè bạn,
nhưng xin lỗi con, mẹ không làm nổi điều ấy được đâu con, nhân gian
không phải ai cũng như mình muốn. Mẹ yâu và lấy ba, sai lầm của cả kiếp
người, chỉ kéo lại được con món quà vô giá, nguyện làm người che chở ấp
iu con hôm sớm. Nguyện yêu con cả khi chết đi rồi, còn bây giờ, mẹ sẽ cố
gắng sống thật tốt và nuôi dạy con thành một người đàn ông đích thực.
Con hãy luôn là ngọn lửa thắp sáng tim mẹ nhé, tình yêu lớn lao của mẹ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét