Thứ Sáu, 10 tháng 9, 2010

Sắp trung thu

Sắp trung thu rồi con ạ, cứ vào buổi tối, các anh học sinh cấp I lại tụ tập múa lân. Hai cái đầu lân làm khá cầu kì, cả rua và đuôi nhé, tiếng trống gõ cắc tùng, tiếng nói cười râm ran, những cái ngoáy đầu lân không hề chuyên nghiệp nhưng làm con thích thú và gợi lại cho mẹ cả một tuổi thơ sôi động. Ngày mẹ bé, tối nào cũng đi theo đội múa lân đi khắp xóm, háo hức xem những ông địa cầm quạt mo để quạt, những người múa gậy, ai đó phun lửa bằng cách ngậm xăng vào mồm, phun lên khi quẹt lửa và sau đó ăn lá dâu da để khử mùi...Mấy anh múa lân ngày nay nhỏ hơn tuổi của mẹ ngày xưa,múa cũng chưa bằng các ác múa lân thời mẹ, càng không thể so được với những đội múa lân chuyên nghiệp kiếm tiền bây giờ nhưng trong mắt con, mẹ đọc được cả một trời háo hức. Con đi chân đất xuống đường, miệng cười, mắt long lanh, hay tay giơ lên xuống nhịp nhàng theo hiệu trống, cố mô phỏng cách các anh lớn múa lân. 9h tối, mẹ bế về đi ngủ mà con vẫn đầy luyến tiếc, nhất quyết nói không, mắng mẹ là hư và theo bất cứ ai trong nhà bà Hạnh chỉ để không phải về cùng mẹ. Về nhà, con biểu diễn múa lân cho ông bà ngoại xem, quay vòng, nói: sư tử.
Trung thu là vào rằm tháng 8 âm lịch, tháng dương là tháng 9, là mùa khai trường. Rộn rã tiếng trống trường chào đón năm học mới khắp nơi nơi, con cũng sắp bắt đầu mùa khai giảng đầu tiên trong cuộc đời mình. Mẹ tự hỏi không biết những ngày đầu đi học con có khóc không? Bởi lẽ con không bao giờ chịu đi cùng một người xa lạ mà con không biết rõ nhà người ấy. Mẹ tự hỏi, ngày đầu mẹ đưa con đến lớp, để lại con với trường, lớp, cô giáo, bạn bè...toàn những người con chưa một lần gặp mặt thì phản ứng của con thế nào. Mấy hôm nay, con đang làm quen với việc đeo ba lô, chiếc ba lô xinh xắn bằng nhựa an toàn mợ Hường mua tặng nhân dịp năm học mới. Hôm qua bà Hạnh bảo con cất quần áo vào ba lô, con mở khoá và nhặt không sót thứ đồ gì của con ở nhà bà Hạnh và cho vào ba lô rồi kéo khóa. Một cái quần mà lúc trước con bỏ ra ghế nhà bà con cũng chạy ra để lấy rồi cất vào ba lô. Bà Hạnh nói: thông minh thì thôi rồi nhưng mà chỉ muốn đánh, là vì dạo này con hay cắn bà, sưng cả vai, dù bà có phát vào đít con cũng vẫn không chịu nhả ra. con con hay đá bà ngoại, mồm nói đá. dù là đêm khuya hay sáng sớm, con cũng không quên điệp khúc hấp bà, hấp ông, hấp Thuỷ, cậu hư. Nhưng chỉ ngoại hư thôi nhé, không bao giờ con đồng ý cho mọi người nói nội hay ba con hư. vớt lại mỗi cái ông ngoại hỏi hấp là tốt hay xấu, con nói: tốt. Ờ, may mà con nói là tốt. Sáng ngủ dậy, không chịu xuống nhà ngay, còn nằm với mẹ, thơm mẹ. Nhìn lên ảnh cưới của mẹ, nói bố, mẹ hỏi bố nào? con nói: bố Anh. 19 tháng, con là thế đấy. Sắp trung thu rồi, sắp đi học rồi.

1 nhận xét:

  1. Biển
    Sep 10, 2010 9:36 PM

    Mong là nhóc sẽ mau chóng wen với trường lớp

    Trả lờiXóa