19 tháng, con bắt đầu nói nhiều hơn, cả tràng tiếng Ý nên mẹ không dịch được, nhưng con tự sáng tác bài hát " hấp" với giai điệu du dương, chào 19 tháng, sáng dậy con hát thế này: Hấp ông, hấp bà, hấp bà, hấp ông. Sau đó có bổ sung thêm hấp Thuỷ cho thêm vần thêm điệu.
19 tháng, con có thể đi nhón chân làm người mẫu, cắm đầu xuống để nhảy hiphop, giơ tay hình chữ V để chụp ảnh xì tin, ngồi hay đứng cũng chéo chân thể hiện đẳng cấp người mẫu.Dư âm của chuyến đi Hà Nội với đi đu quay giúp cho con đứng dậy ngay cả trong đêm chỉ để quay người.
Con dỗi một cách rất ư thoải mái, kiểu nằm lên giường nhà bà Hạnh, bật quạt số to, ngã người trên đống chăn, chân tay giang thoải mái, mồm chu ra , mày cau lại. Ha ha, cái kiểu dỗi ấy khối người muốn làm khi đang mệt mỏi.
19 tháng, mẹ chẳng chụp một kiểu ảnh nào bởi chỉ mới hôm chụp nhật, con đã chụp rất nhiều trong chuyến đi Hà Nội.
Ghi lại để con nhớ lần thứ hai lên thủ đô.
chuyến đi lần này xe rộng thênh thang, 16 chỗ nên con tha hồ đi lên đi xuống, hậu quả là mẹ rã cả người.
Đầu tiên cả nhà đến nhà cậu Lâm-mợ Hường, hôm đấy ông bà ngoại em Lâm Tùng cũng ra, cả dì Dương và cậu Ngọc của em ấy nữa.
thành phần nhà mình hùng hậu, ông bà ngoại này, bà Ẩm, bà Nhẫm, bà Thơm, cậu sơn và mẹ con mình cùng ông lái xe nữa nhé.Tại lái xe không quen đường, nhà mình phải đi lòng vòng một đoạn, kết quả là cả chú Hải ( anh mợ Hường) và cậu Lâm đều phải phi xe ra đón. Đến nơi, con say sưa với cái bể cá ở tầng I, lấy cần câu của bạn Hải Anh và câu lũ vịt đã được buộc sẵn trên cần.
Gớm, từ tỉnh lẻ ra tthủ đô, con sung sướng với cái nhà bóng của bạn Hải Anh. Thật ra bạn ấy giữ của và đanh đá nên tát và cấu con nhưng với bản lĩnh đàn ông thời nay, con tát lại và đẩy bạn ấy nên cả hai thoả thuận chung sống hoà bình, nhờ thế em Lâm Tùng cũng tranh thủ ngồi ké trong nhà bóng.
Nhìn lại ảnh mà xem, cái chân kiễn cao cao là lúc biểu diễn đi người mẫu đấy, còn có cả ảnh lộ hàng nữa cơ, cả mẫu nam và mẫu nữ đều lộ hàng đấy nhé.

Rời phòng vui chơi cho trẻ, cả nhà lên phòng em Lâm Tùng, ăn hạt dẻ cười, mẹ không nghĩ cái mồm vỏ ron bé xinh của con lại ngậm được 8 cái hạt dẻ một lúc cơ đấy, thật là bái phục.

Mẹ chụp lại cái bảng cống hiến của cậu Lâm khi còn làm ở Tinh Vân để con xem.Sau này khi con lớn, con hãy học cậu để làm hết sức, tận tâm với công việc để khi đi người ta vãn phải cảm ơn và lưu luyến nhé.

Sau bữa trưa, cả nhà đi thăm em Hỉn vì em ấy phải đi viện TMHTW, nhân thể thăm nhà mới của em ấy. Dì Thuỳ, chao ôi là gày, chú Huy thì đen, em Hỉn cũng sút cân hơn hồi về dưới Hải Phòng. Mẹ quên máy ảnh trên xe nên chẳng có kiểu nào của con ở nhà dì cả. Hỉn thì ngủ, con cứ chỉ em và nói: Hỉn, Hỉn, vẫn còn nhớ chú Huy dù hiếm khi gặp, nói: chú Huy. Con ăn một bát cháo ở nhà em, uống ké một bình sữa, sau đó cả nhà thẳng tiến công viên Thủ Lệ. con lần đầu nhìn thấy cá sấu, già đẫy, vẹt, đà điểu, rùa cạn, công, vẹt...



Nhưng với con, tàu hỏa, đu quay thực sự hấp dẫn hơn chim thú rất nhiều.


Cố gắng chụp thêm vài kiểu bên bồn hao và đài phun nước là lại ra xe để về nhà.
Cái ảnh này em Lâm Tùng chụp với bà ngoại em ấy trông rạng rỡ không.

Biển
Trả lờiXóaSep 8, 2010 10:22 AM
Chị ơi.. anh ấy như ng say vậy
Phúc còi và Bí Đỏ
Trả lờiXóaSep 11, 2010 11:38 PM
chúc mừng 19 tháng của em nhé! cả nhà đi chơi thật vui !