Con có hỏi xem sao chuyện về con mà mẹ lại đặt tựa linh tinh không? Là
vì toàn những chuyện vụn vặt mẹ cóp nhặt từ những gì mẹ hay mọi người
quan sát về con. Ví như chuyện đến giờ ăn cơm của nhà ông Tuấn, con lăng
xăng cầm một đầu chiếu khi dì Li trải chiếu, con đi xách can rượu của
ông Tuấn và nhất thiết là phải mang đến đưa tận tay ông. Nếu mâm cơm có
gì đó mà con thấy bắt mắt thì đừng hòng mà lôi được con ra khỏi mâm nhé,
con sẽ có một chỗ ngồi trang trọng, rồi dắt tay cụ Chược mà phân công
chỗ ngồi luôn.
Mẹ không thích con ở bên đấy vào giờ ăn cơm bởi ông
Tuấn bao giờ cũng nhâm nhi chén rượu, còn con thì bắt chước như khỉ, có
lần mẹ bắt gặp con đang được đưa chén rượu lên mũi ngửi trong khi nhà
mình nói không với rượu bia. Ông Tuấn hay hút thuốc lào, con cũng tập
tành bắt chước. Ôi chao, lên một thì cười, lên mười thì khóc, người lớn
thích thú vì con thông minh, mẹ thì mẹ sợ. Sợ nhất là khi con ghé mồm
vào cái ống điếu, giả vờ hít một hơi, tay cầm bật lửa để kề chỗ châm
mồi, rồi thì mồm con tròn xoe ra bộ phun khói, mặt con ngửa lên, mắt con
lim dim mơ màng hệt như một ông phê thuốc, tại trông buồn cười mà mẹ
không thể khuyến khích nên mẹ sẽ không bao giờ chụp hình nếu lỡ con có
đang biểu diễn.
Là lúc con hát tiếng chày trên sóc Bom Bo. Chủ đạo của bài hát dưới giọng ca
Chai en của cậu Sơn và hát bè là con, mẹ thấy cái bè nó vang rất rè những tiếng: cắc cum cùm cum, rồi Míiiiiiiii.
Chiều
qua đón con về, mẹ nghe cô than con lười ăn, con phun cả thức ăn vào
mặt cô, khi mẹ về và bế con thì con nói: hấp cô rồi vừa đánh vào mặt cô
vừa nói đánh. Nhìn thấy ông thợ xây, bị trừng mắt nên con ngoan hẳn, mẹ
bảo chào ông đi, con giơ tay nói: chào. Ông vừa quay lưng con nói: hấp
ông.
Nhìn thấy bà hiệu trưởng, con giơ tay rồi nói chào, mẹ bảo con
bắt tay bà, con giơ tay ra bắt và nói tốt tốt. Ra xe, nhìn thấy ông
Bình, con lạy quay lại rồi gọi : ông ơi, lẫm chẫm bước đi trên cái cổng
vẫn còn đá vụ rải vì chưa láng ngõ.
Đi qua nhà bà Nhượng, thấy bà hạnh đang bế bạn Chí, con buông gọn lỏn: Hấp bà hạnh hư.
Về
đến ngõ, chưa bỏ khăn voan, con đã lột mũ và khăn rồi gọi: Bà ơi, bà ơi
bà. ghớm, tim bà ngoại cứ là tan chảy, bà chưa kịp chạy ra, mới nói :
Tùng ngoan về rồi hả con là con cho bà rơi xuống đất luôn bằng hai tiếng
khô khốc: Hấp bà.
Buổi tối, con chó nhà mình dứt được xích, cuồng
chân nên chạy lung tung, con nói: hấp chó, rồi mắng nó hư. mẹ bảo con
chó linh tinh, con cũng hô: tinh.
Đêm ngủ xong, sau khi đi tè lần hai
thì chợt thức, lại om xòm giai điệu: hấp bà, hấp ông, hấp cụ, hấp Thuỷ,
hấp cậu, hấp Ba, hấp Thích. Phát minh mới thêm từ bà Hạnh hớ hênh, mẹ
hỏi hớ hênh là gì? con đáp: hớ hênh. Ôi giào, mẹ hỏi cái thằng mới gần
20 tháng nghĩa của từ này thì có phải mẹ đang lẩn thẩn ẩm ương không
nhỉ.
Sáng nay đã hát được bài Bà ơi bà nhưng mà chỉ là những từ cuối.
Con và bà hạnh song ca, chữ cuối là con hát bè, các chữ khác thì bà hạnh độc diễn:
Bà ơi bà
Cháu yêu bà lắm
tóc bà trắng ( lắm)
Màu trắng như mây
Cháu yêu bà cháu nắm bàn tay
Khi cháu vâng lời cháu biết bà vui.
Con
đi học được cô giáo dạy cho tay đẹp: khi hỏi tay đẹp của tùng đâu,
không như hồi 5 tháng chỉ biết giơ cánh tay ra hoặc chỉ vào bàn tay, con
đưa hai bàn tay ra, xoè đều trước mặt rất điệu đà.
Sáng nay cho đi
học, khóc i ỉ từ ở nhà, không chịu ngồi trước cũng chẳng chịu ngồi sau
mà cứ đu chặt lấy mẹ nên đành lấy địu quàng con vào rồi cho con ngồi
lòng mẹ để chở con đến lớp.
Chân mẹ bị bong da, con cứ lấy tay hết
gãi lại xoa rồi hôn lên chỗ bong da của mẹ, mẹ vừa cảm động lại vừa spợ
lỡ mà bị nấm, con thơm rồi lây thì làm thế nào.
Con trai bé bỏng, vừa
ương bướng, vừa tình cảm, làm gì mẹ cũng thấy yêu. Cóp nhặt linh tinh
thế đã, đầy thứ buồn cười mà vì mẹ không viết ra nên quên hết rồi.
Biển
Trả lờiXóaBiển
Sep 30, 2010 9:00 PM
Ây da, trẻ con luôn bắt chước ng lớn, cẩ thận chị nhé
Reply this comment
Phúc còi và Bí Đỏ
Trả lờiXóaPhúc còi và Bí Đỏ
Oct 1, 2010 9:35 AM
con khỏe nên mẹ vui linh tinh lang tang...
Reply this comment