Cái tiêu đề này mẹ đặt ngắn ngủn như là khối lượng từ mà con có thể nói đựơc vậy.
Hôm qua mẹ đi làm về, thấy con đang đá bóng, chân thì sút bóng, mồm hô: sút vào.
Hôm
kia mẹ đi làm về, thấy con đang uống sữa, thấy mẹ, con bỏ vội bình sữa
xuống giường, lấy cái áo chống nắng của mẹ rồi chạy ra chỗ mẹ để đưa áo.
Nói: Thuỷ
Buổi chiều bà Hạnh bế con chơi ở sân, nhìn lên gác thấy quần áo phơi, con phân biệt được cái nào của ai, nói: Thuỷ, Tùng, Ông.
con
còn gọi con Ki nhà bà Hạnh đầy tình cảm: Ki, Ki, Ki, Kiiiiiiiii !!! thế
nhưng lúc bà Hạnh bảo con biểu diễn lại cho mẹ và dì Dương nghe, con
chỉ buông một tiếng gọn lỏn: Ki mặc cho bà cổ vũ. Dì kết luận, tại bà
yêu con quá nên nói quá sự thật. Thế rồi khi bà Hạnh kể lại chuyện goi
Ki với bà ngoại, con gọi: Ki, bà Hạnh bảo lúc có bà con goi khác cơ, con
nói: Ki, Ki, Ki. Bà lại nói như thể con đã lớn, con làm bà mất mặt với
dì và mẹ quá, con gọi Ki tình cảm thế mà lúc bà bảo con không chịu gọi.
lần này con làm bà nở mũi luôn khi gọi y chang lúc chỉ có bà và con: Ki
Ki Ki Ki Kiiiiii
Bà ngoại kể chuyện bà Thơm và bà Ẩm sang chơi, đã
lâu rồi, có lẽ gần một tháng bà thơm mới lại sang nhà mình, thế mà con
vẫn nhận ra cái điện thoại của bà. Nói: Thơm.
Con ăn cơm vào buổi
trưa, tự dưng hôm qua lại bỏ bữa cháo trưa và thay bằng cơm, ăn không
hết, con cầm bát đưa cho bà Lợi, lấy tay ra hiệu và cơm, ý bảo là bà ăn
đi. Cái vụ này thì mẹ biết bởi tuần trước mẹ vừa ăn vừa nói chuyện, mồm
nói tích cực hơn mồm ăn, con cũng ra hiệu cho mẹ là ăn đi.
Cậu Sơn
đổi điện thoại, cho bà Bảy cái điện thoại cũ, bà không nghĩ con biết cái
gì là của ai nên lấy đưa con chơi, con vội chạy đi nói: Cậu và nhất
định không đưa lại cho bà, bà phải nói là điện thoại bị hỏng, bà mang đi
sửa con mới chịu, ai cũng bỏ sao con lại hiểu cả việc hỏng thì phải
mang sửa nhỉ.
Khi người đưa hoá đơn điện thoại đến nhà, con lon ton
ra cổng để lấy, cô đưa hoá đơn trêu: con cho cô xin lại một tờ, con đưa
ngay niên màu đỏ ở trên cho cô xong quay người đi luôn, cô bảo thôi cho
con hết, con cầm cả và mang vào giường bà ngoại để cất sau đó mới nói:
Bà và chỉ tay vào trong nhà.
Buổi tối trước giờ đi tắm, con cầm túi thuốc của bà ngoại nói: thuốc bà.
Ông lấy quần áo, con đứng tắt quạt và luôn mồm gọi: ông.
khi uống sữa con nói sữa, khi uống trà con nói trà.
Yêu thế những từ ngắn ngủn của con.Mong sao con có thể nói được nhiều và dài hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét