Thứ Năm, 22 tháng 7, 2010

Con vắng nhà

Con lại vắng nhà, sáng mẹ đi làm con vẫn giang tay đòi mẹ bế, vẫn nũng nịu dụi đầu vào vai mẹ, vẫn thích nằm trên đùi mẹ để uống sữa, vẫn dịu dàng lùa bàn tay nhỏ nhắn xinh xinh vào tóc mẹ để vuốt ve, thế mà tối nay khi mẹ về thì con đã đi nhà nội rồi. Sao mà nhớ con đến thế, đêm sẽ lại dài hơn, dẫu không phải ba lần một đêm nhỏ mũi cho con, dẫu không phải xi con tè hay thay đồ khi con tè dầm thì mẹ vẫn thấy đêm trở nên đáng chán và dài thượt. Vẫn biết con quan trọng vô cùng trong cuộc đời của mẹ, vẫn yêu con ngút ngàn khi con ngoan ngoãn hay lúc con ương bướng nhưng mỗi lần xa con lại càng thấy thấm thía hơn cái vai trò to lớn của con trong đời sống thường nhật của mẹ.
Với mẹ con là dòng suối trong, mẹ soi bóng mình trong đó, với mẹ con là cơn gió, xua tan đi những cơn nồng, với con mẹ là dòng sông, phù sa ấp ôm con đó, mẹ ước sao con bé nhỏ, lớn nhanh mạnh khoẻ ngoan hiền.
Ngày không có con ở bên sao nhều thời gian thế, không được ôm con vào lòng, thì thầm vào tai con những lời yêu thương, không có con ở bên mẹ trở nên mềm yếu, muốn khóc con ạ. Con thì khác, mạnh mẽ và cứng cỏi. Hôm chủ nhật con ngã đau, lần đàu ngã mà chảy máu, bị xước lông mày và sứt mũi, con khóc đến nỗi nôn cả ra làm mẹ thấy tim đau nhói, cũng đang mếu mái vì xót con thì con lại cười. Nụ cười của con giải toả được tâm lí xót xa của bà, của ông, của mẹ của câu.Cũng vì mọi người chủ quan, cũng là vì con thường ngã một cách quá khéo léo, luôn biết cất cái đầu lên để tránh va đập nên nhiều khi mọi người lại thành chủ quan.Bà ngoại tuy đau yếu nhưng lúc trông con bà chẳng dám lơi là, vì bà sợ con sẽ ngã, vì bà sợ con sẽ đau, vì con rất liều và không rút ra được kinh nghiệm gì từ sự nguy hiểm hết, con say mê khám phá, tìm tòi. con đang tập sửa xe, cũng cúi người lấy tay quay pê đan hay nắn lốp xe, vành xe  của con là kiểu vành la-răng và lốp xe đặc đấy ạ.
Không có con ở nhà, mẹ lại hay nghĩ lan man. Chủ nhật con mới về, thương con quá, thương cả mẹ nữa con ạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét