Thứ Sáu, 30 tháng 7, 2010

Chúc xuân

Em ngập ngừng trao câu chúc đầu xuân
Dẫu đã muộn còn hơn không anh nhỉ
Em biết mùa xuân có bao điều ấp ủ
Nên thổi bừng vào trong sắc đào phai

Anh nơi xa có nghe chăng mùa xuân
Thì thào nói trong chồi non lộc biếc
Cá cả ngàn lời yêu không hối tiếc
Mang tình em vào gió gửi cho anh

Vâng mùa xuân là cả một mùa xanh
Thắm tình em ấm nồng từng hơi thở
Trời phương ấy gió mùa này có trở
Em ước gì mình đang ở bên anh.

Đã từng một thời yêu và say đắm như thế, đã từng đợi chờ và kiên định như thế, đã từng chối từ nhiều người để đổi lấy một tình yêu như thế, đã lựa chọn sống bên nhau để sinh ra một bé con tuyệt vời như thế, bây giờ lại chỉ còn có con trai. Cũng là vì mình đã lựa chọn và kiên quyết như thế, mình thích cách nghĩ và cách làm của MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên, cực kì can đảm, cực kì cao thượng. Người đến với ta 1 năm ta được cộng 1, người đến với ta 4 năm ta được cộng 4, có mất mát gì đâu, đại loại thế vì tầm chương trích cú không được chính xác cho lắm. Mình cũng vậy, yêu nhau 7 năm, mình được cộng 7, lấy nhau 3 năm tổng cộng là được 11 vì 10 năm quen biết lại còn lãi được con trai, mình được nhiều quá. Anh dạy cho mình cách yêu thương, chờ đợi, giờ còn dạy cho mình cả cách quay lưng thể hiện sự thiếu bản lĩnh để mình thấy thật may mắn vì chỉ dành ra 3 năm trong một đời dài để kề vai ấp má với anh mà thôi. Nhưng vẫn mong ước anh sẽ sống đàn ông hơn, anh có thẻ đối mặt với mình tự tin hơn mà đừng hằn học thế, dẫu gì anh cũng là ba của con mình, có cần phải lẩn tránh thực tại đến mức này không. Cầu mong sao anh sớm lấy vợ và sớm có con, mong sao anh tâm tình giàu có và bản lĩnh hơn để người đến sau không phải bị dằn vặt vì cái cách anh cư xử. Tự nhiên mình đang là nạn nhân mà cứ bị kết tội như người gây tội vậy.

1 nhận xét: