Con đi học vẫn ngoan miễn bàn, giờ ăn là ngồi vào bàn khoanh tay chờ cô đút. Cô kể là ăn no thì nói với cô thế này: Cô ơi con không ăn nữa đâu, con no rồi, con ăn đủ rồi cô ạ.
Nhìn qua web mẹ thấy con ngồi chờ ăn ngoan thế này:
Giờ ngủ là từ 11h, sau bữa ăn trưa, nhìn các con nằm ngủ bên nhau, chút chít trông yêu ghê lắm, nhưng mẹ biết có khi con ngó ngoáy, ngọ ngoạy chẳng chịu ngủ ngay mà cũng có khi cả lớp con say giấc thì con đã nhổm dậy rồi.
Có khi nó bám đít cô lúc cô đi thu dọn chiếu.
Lúc cô dọn bàn ăn
Có lúc ngoan ngoãn ngồi lòng cô thế này.
Lại có lúc chững chạc ra dỗ dành bạn gái.
Có phải vì thế mà lúc bạn Khánh Ngọc không chịu về, bố bạn ấy bảo: Con không về bạn Tùng mắng cho đấy. Và con ra oai bằng cách bảo bạn: Khánh Ngọc hư, về đi không con Ki nó cắn đấy. Dọa thế mà có hiệu lực hơn bố bạn ấy cơ đấy. Mẹ bạn Khánh Ngọc bảo, bạn ấy về nhà chỉ nhắc mỗi tên bạn Tùng. He he, hot boy của trường mà lại.
Cưỡi thú nhún, ngồi cho cô đút táo cho ăn thế này.
Nói yêu cô mà mẹ đến đón là ngay lập tức nói hấp cô không cần suy nghĩ.
Thường đón con về con chẳng mấy khi về ngay nhưng được một hôm ba lên sơm, về đã thấy ba đứng đầu cổng chờ, hôm sau đón, ông Bình mời con ở lại chơi, con thủng thẳng từ chối thế này: Con phải về, ba con chờ con ở nhà. Con chào ông Bình ạ.
Hôm qua ba lên muộn, về nhà không thấy ba, con ngẩn ngơ lắm, bà Hạnh bế con thỏ thẻ thế này: Ba Anh không lên với con rồi bà ạ, chắc ba Anh quên rồi. Nghe mà thấy thương con ghê gớm, mấy hôm nữa ba đi làm rồi, 1 năm sau mới gặp lại thì con sẽ như thế nào đây?
Con hư, đánh bà ngoại mà bảo xin lỗi bà thì nhất định không xin lỗi, còn nhắm mắt giả vờ ngủ, mồm kêu khò khò để đánh trống lảng nữa chứ. Cậu Sơn đi làm về, có màn đối thoại thế này.
Bà Hạnh bế, cậu hỏi: Cậu Sơn đi làm để làm gì?
Tùng: Kiếm tiền mua thịt cá.
Cậu: Mẹ Thủy đi làm để làm gì?
Tùng: nuôi Tùng đi học.
Cậu: Ông ngoại đi làm để làm gì?
Tùng: Kiếm tiền mua thịt bó. ( là thịt chó ạ, nhưng mà điệu)
Cậu: Ông thích đi làm ....
Tùng: kiếm tiền mua kẹo.
Cậu: Ba Anh......
Tùng: kiếm tiền mua ô tô con đi.
Đấy, phân công lao động rõ ràng rồi, mọi người tự thân vận động để thực hiện chỉ tiêu lãnh đạo đề ra.
Sang nhà bà Hạnh, mẹ chưa mang cháo sang vì còn sớm, nhà bà ăn sớm để còn đút cho con. Ăn xong, quen lệ, bà dọn bát bỗng thấy con òa lên nức nở. Tưởng con ăn bánh đa cắn vào lưỡi, bà hỏi, làm sao con khóc, con đau ở đâu thì òa lên khóc to hơn. Nói thế này: Bà không cho con ăn cơm, con đau đầu, con ốm thì sao? Thế là bà phải lấy cơm cho ăn với bồng khoai, gọi điện sang báo Tùng ăn rồi, thế là cháo nấu bỏ đi.
Cậu hỏi nó yêu ai, nó đáp yêu mẹ, yêu ba, yêu cậu Sơn, yêu em Lâm Tùng...nhưng nó bảo là không yêu bà ngoại. Hỏi sao không yêu bà, nó đáp: vì bà đánh vào mông con, con đau, con không yêu bà. Mà rõ là bà chưa hề đánh nó bao giờ. Hỏi sao bà lại đánh con thì dõng dạc trả lời. Vì con đánh bà. Lúc nó đánh bà, mẹ dọa mẹ bỏ nhà đi, nó bảo: ở nhà nấu cơm cho ông bà ngoại ăn, làm sao thế hả. có ai nghĩ câu ấy là của đứa 25 tháng không nhỉ? Mẹ bảo nó hư quá thì nó bảo mẹ hư, con đánh chết bây giờ. Ôi, bây giờ sợ nó lắm cơ.
Mẹ hái rau, nó hỏi:Mẹ làm gì thế? Mẹ đáp: Mẹ hái rau con ạ. Nó bảo: Con cũng hái rau với mẹ. Mẹ thấy con ngoan chưa? con giỏi không? Rồi nó hái trụi lá cây mẫu đơn.
Sáng thấy mẹ tắc mũi, nó lấy giấy rồi đặt vào mũi mẹ để mẹ xì, xong lại vứt đi để lấy giấy khác, có con được nhờ thế đấy.
Chở nó đi học, đến cổng trường nó véo von: đến trường của con rồi.Trường Đồ Rê Mí của con. Bây giờ nó đang nằm ngủ rồi, vừa thấy cô đi dém chăn cho chúng nó. mẹ làm chút nữa là đến giờ ăn, tranh thủ ghi lại những lặt vặt thương yêu về nó.
Nhìn qua web mẹ thấy con ngồi chờ ăn ngoan thế này:


Giờ ngủ là từ 11h, sau bữa ăn trưa, nhìn các con nằm ngủ bên nhau, chút chít trông yêu ghê lắm, nhưng mẹ biết có khi con ngó ngoáy, ngọ ngoạy chẳng chịu ngủ ngay mà cũng có khi cả lớp con say giấc thì con đã nhổm dậy rồi.

Có khi nó bám đít cô lúc cô đi thu dọn chiếu.

Lúc cô dọn bàn ăn

Có lúc ngoan ngoãn ngồi lòng cô thế này.

Lại có lúc chững chạc ra dỗ dành bạn gái.

Có phải vì thế mà lúc bạn Khánh Ngọc không chịu về, bố bạn ấy bảo: Con không về bạn Tùng mắng cho đấy. Và con ra oai bằng cách bảo bạn: Khánh Ngọc hư, về đi không con Ki nó cắn đấy. Dọa thế mà có hiệu lực hơn bố bạn ấy cơ đấy. Mẹ bạn Khánh Ngọc bảo, bạn ấy về nhà chỉ nhắc mỗi tên bạn Tùng. He he, hot boy của trường mà lại.
Cưỡi thú nhún, ngồi cho cô đút táo cho ăn thế này.

Nói yêu cô mà mẹ đến đón là ngay lập tức nói hấp cô không cần suy nghĩ.
Thường đón con về con chẳng mấy khi về ngay nhưng được một hôm ba lên sơm, về đã thấy ba đứng đầu cổng chờ, hôm sau đón, ông Bình mời con ở lại chơi, con thủng thẳng từ chối thế này: Con phải về, ba con chờ con ở nhà. Con chào ông Bình ạ.
Hôm qua ba lên muộn, về nhà không thấy ba, con ngẩn ngơ lắm, bà Hạnh bế con thỏ thẻ thế này: Ba Anh không lên với con rồi bà ạ, chắc ba Anh quên rồi. Nghe mà thấy thương con ghê gớm, mấy hôm nữa ba đi làm rồi, 1 năm sau mới gặp lại thì con sẽ như thế nào đây?
Con hư, đánh bà ngoại mà bảo xin lỗi bà thì nhất định không xin lỗi, còn nhắm mắt giả vờ ngủ, mồm kêu khò khò để đánh trống lảng nữa chứ. Cậu Sơn đi làm về, có màn đối thoại thế này.
Bà Hạnh bế, cậu hỏi: Cậu Sơn đi làm để làm gì?
Tùng: Kiếm tiền mua thịt cá.
Cậu: Mẹ Thủy đi làm để làm gì?
Tùng: nuôi Tùng đi học.
Cậu: Ông ngoại đi làm để làm gì?
Tùng: Kiếm tiền mua thịt bó. ( là thịt chó ạ, nhưng mà điệu)
Cậu: Ông thích đi làm ....
Tùng: kiếm tiền mua kẹo.
Cậu: Ba Anh......
Tùng: kiếm tiền mua ô tô con đi.
Đấy, phân công lao động rõ ràng rồi, mọi người tự thân vận động để thực hiện chỉ tiêu lãnh đạo đề ra.
Sang nhà bà Hạnh, mẹ chưa mang cháo sang vì còn sớm, nhà bà ăn sớm để còn đút cho con. Ăn xong, quen lệ, bà dọn bát bỗng thấy con òa lên nức nở. Tưởng con ăn bánh đa cắn vào lưỡi, bà hỏi, làm sao con khóc, con đau ở đâu thì òa lên khóc to hơn. Nói thế này: Bà không cho con ăn cơm, con đau đầu, con ốm thì sao? Thế là bà phải lấy cơm cho ăn với bồng khoai, gọi điện sang báo Tùng ăn rồi, thế là cháo nấu bỏ đi.
Cậu hỏi nó yêu ai, nó đáp yêu mẹ, yêu ba, yêu cậu Sơn, yêu em Lâm Tùng...nhưng nó bảo là không yêu bà ngoại. Hỏi sao không yêu bà, nó đáp: vì bà đánh vào mông con, con đau, con không yêu bà. Mà rõ là bà chưa hề đánh nó bao giờ. Hỏi sao bà lại đánh con thì dõng dạc trả lời. Vì con đánh bà. Lúc nó đánh bà, mẹ dọa mẹ bỏ nhà đi, nó bảo: ở nhà nấu cơm cho ông bà ngoại ăn, làm sao thế hả. có ai nghĩ câu ấy là của đứa 25 tháng không nhỉ? Mẹ bảo nó hư quá thì nó bảo mẹ hư, con đánh chết bây giờ. Ôi, bây giờ sợ nó lắm cơ.
Mẹ hái rau, nó hỏi:Mẹ làm gì thế? Mẹ đáp: Mẹ hái rau con ạ. Nó bảo: Con cũng hái rau với mẹ. Mẹ thấy con ngoan chưa? con giỏi không? Rồi nó hái trụi lá cây mẫu đơn.
Sáng thấy mẹ tắc mũi, nó lấy giấy rồi đặt vào mũi mẹ để mẹ xì, xong lại vứt đi để lấy giấy khác, có con được nhờ thế đấy.
Chở nó đi học, đến cổng trường nó véo von: đến trường của con rồi.Trường Đồ Rê Mí của con. Bây giờ nó đang nằm ngủ rồi, vừa thấy cô đi dém chăn cho chúng nó. mẹ làm chút nữa là đến giờ ăn, tranh thủ ghi lại những lặt vặt thương yêu về nó.
- Nghé ọ Trúc LamPhục cái tài ăn nói của cậu quá ST ơi, ai nghĩ cậu í 25 tháng chứ!Reply this comment
- BaNoiCunĐúng là ông cụ non. Nhưng ăn nói đến là yêu.Reply this comment
- ♥๑۩۞۩๑ Kเm Áภђ ๑۩۞۩๑♥Haizz , em Tùng đỡ rùi vậy cũng mừng , con nít mà bệnh làm mẹ cũng rầu muốn bệnh theo lun mẹ há .Mời mẹ uống ly nước cho khỏe nhé !Reply this comment
- ♥๑۩۞۩๑ Kเm Áภђ ๑۩۞۩๑♥Ui mẹ 2 anh định rũ mẹ đi thư giản cuối tuần đây này , em ấy làm sao rùi mẹ , có đỡ hơn tí nào chưa ? Thương em ý lắm , em ý mau hết bệnh để đi chơi nháReply this comment
- Warm WinterBạn Tùng già quá bạn Tùng ạ , cuối tuần đọc chuyện về Tùng là cô xả stress. HeheReply this comment
- ♥๑۩۞۩๑ Kเm Áภђ ๑۩۞۩๑♥Há há nhờ bạn dọa con Ki mà ng` đẹp hú vía rồi đấy nhé ! Thương em ghê hok biết lấy khăn giấy cho mẹ nữa cơReply this comment
- Nghé và BoỐi trời ơi...già đời quá Tùng ơi! Em xin thua cụ Tùng!Reply this comment
- ChichbongyeuĐau hết cả bụng với e Tùng thôi, 25 tháng mà chàng nói năng đâu ra đấy mẹ nhỉ! Mẹ cho e học ở đâu mà không gian lớp học thích nhỉReply this comment
- Gôn"cụ" Tùng ơi cụ Tùng, cụ qua chỉ cho Gôn vài chiêu để Gôn nói đi, 21 tháng rồi mà Gôn chẳng chịu nói gì hếtReply this comment
- Nhím Táo CỏTùng thành trợ lý của cô giáo luôn rồi hén? Cứ hàng ngày được nhìn cam xem con làm gì thế này thích quá mẹ nhỉ. Mà bạn í nói chuyện thật là người lớn!Reply this comment
- NHÍM và SÓC và GẤUđi học ngoan có khác, nên chàng ta nói năng như ông già í thôi. Kiểu này mẹ chỉ ngồi ngắm con qua Cam chứ làm đưựoc việc gì, phải hông ????Reply this comment
- mecghiTùng nói năng đúng là người lớn thật! rõ ràng, khúc chiết, tình cảm và đôi khi cũng biết dọa dẫm nữa, sợ ơi là sợ ý :DReply this comment
- PollMột trang văn mới mẻ với Poll. Kính trọng!Reply this comment
- NHÍM - BẢO NGỌC25 tháng mà bạn nói giỏi quá làm Nhím 26 tháng mà thèm. Lớp của Tùng rộng rãi, thoáng mát và đẹp qua nhỉReply this comment
- Mai BốngTrời! 25 tháng mà anh chàng ăn nói như cụ non vậy sao? Giỏi quá cơ!Reply this comment
- Cana -CafeYêu quá!Reply this comment
- Nam TranBà không cho con ăn cơm, con đau đầu, con ốm thì sao?Reply this comment