Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010

Lại ốm


Sau bao ngày vật lộn với thuốc, quất bao tử hấp mật thêm vào mỗi tối, sau một tuần đi học lại thì con lại ốm.
Những sung sướng hí hửng của mẹ về chuyện trường lớp của con cũng cuốn trôi theo cơn gió lạnh đầu mùa chỉ sau một đêm con về bên nội.
Chiều qua mẹ về nhà nội để đón con, thấy của nhà đóng. Nhìn sang mấy nhà hàng xóm, chợt thấy con nằm trên thềm nhà hàng xóm, bà nội ngồi cạnh, mẹ chợt thấy nao lòng. Con vẫn hay bất thình lình nằm ra sân, ra thềm nhưng chỉ là trong những trường hợp bất khả kháng mẹ trở tay không kịp hay những lúc mẹ muốn ghi lại khoảnh khắc lăn lê bò toài của con để sau này con biết, mình đã trải qua tuổi thơ thế nào thôi. Tuyệt nhiên, mẹ không để con nằm trực tiếp trên nền đá lạnh bất kể mùa đông hay tiết hè.
Thấy mẹ, bà nội con bế con về và chuẩn bị đi nấu cháo. Nhà không có ai, hàng xóm thì đi ngủ trưa hết, bà giải thích là vì cho con uống sữa muộn nên chưa cho ăn cháo. Mẹ thấy cái chiếu vẫn trải dưới nền nhà để ăn cơm mọi khi cũng đã bị cất đâu đó, nền nhà bụi, con cứ lê la nằm úp mặt xuống nên quần áo nhem nhuốc. Mẹ thấy con mũi dãi bắt đầu lem nhem, thấy con húng hắng ho và khi mẹ sờ trán thì mẹ thấy con sốt. Bà nội con bảo chắc con lại viêm họng, trẻ con mùa này trở trời dễ ốm. Mẹ vâng và chỉ nói sao mẹ không cho cháu đi dép và ngồi lên chiếu, rằng ở lớp học của con các cô giáo đã trải thảm rồi nhưng bà bảo. Con nóng thì mới nằm xuống đất cho mát.Bà còn bảo mẹ xuống thì con mới bắt đầu ho, mẹ xuống bà cũng chỉ mới vừa cho con nằm lên thềm nhà của hàng xóm, sốt cũng vừa mới sốt. Ông nội con đi xuống bến xe để lấy gạo gửi mua từ trong quê, lúc mẹ con mình gần về mới về đến nhà. Mẹ nói con ốm, ông bảo chắc tại gió lộng mà lại bế ra ngoài nhiều. Mẹ vẫn luôn quý ông vì ông thật thà, gặp đâu nói đấy chứ không phải người nói hai lời.
Hậu quả của lần về nội này là con sốt 39,5 độ. Khóc suốt và cứ luôn mồm gọi, mẹ ơi bế con, mẹ ơi bế Tùng, bế Tùng đi chơi.Đêm bà ngoại ngủ cùng mẹ để còn phục vụ con. Cả đêm mẹ không được ngủ, hết cho uống sữa có pha kèm thuốc hạ sốt lại bế con đi rong, rồi lại xi con tè. Những lúc sốt cao, người con nóng rẫy, môi con đỏ mọng, khóc lóc đến là thương. Mẹ lấy khăn chườm để hạ nhiệt thì con khóc và nói: lạnh lắm, lạnh quá nên mẹ lại thôi, vì không muốn con khóc. Sáng ba gọi điện hỏi thăm, con nói con : sốt, khổ lắm khổ đây nghe mà thương quá. Sáng nay lại phải cho con nghỉ học, hôm nay là đến hạn cân đo ở trường, mốc con tròn một tháng đi học, trước hôm ốm thì bế cũng đã nặmg tay, cằm hai ngấn và má rất tròn bầu bĩnh. Nghỉ để đi học lại là bao giờ đây con? 1 ngày, 2 ngày hay 1 tuần, sẽ là bao nhiêu cân đây con. Cố lên con yêu, cố lên để mau khoẻ nhé. mẹ đang nghĩ, cứ cố nhún nhường để con vẫn có đủ hai bên bằng việc cho con về bên nội vài ngày là giúp con hay hành con đây? có khi nào chỉ cho con về thăm bên nội vào ngày chủ nhật khi mẹ rỗi là giải pháp tốt hơn cho sức khoẻ của con? Hay để con về từ thứ bảy và lại ốm vì sự thiếu cẩn thận để gia đình bên nội con được thoải mái. Mẹ chỉ mong làm sao con được nhận tối đa những yêu thương từ cả hai bên.Phải làm thê nào thì tốt hả con?
  • Biển Biển
    ái chà chà, thương nhóc con quá, chắc là chị chỉ bồng nhóc cùng về là an tâm hơn thôi...
  • NGỌC NHI NGỌC NHI
    Làm quen với 2 mẹ con. Mình cũng nghĩ như m2, mẹ chỉ cho em về nội những ngày mẹ rảnh thôi. Đợi khi nào em lớn mới để em tự vận động được mẹ ạ! :)
    • Mayflowerminhthanh Mayflowerminhthanh
      Rất vui được làm bạn với nhà Thảo Ly. Có lẽ đây là giải pháp tốt hơn cho bé và cả cho mình nữa.
  • Nhím Táo Cỏ Nhím Táo Cỏ
    Nhanh khỏe nhé em. Còn vụ về nội thì hồi xưa Nhím cũng thế, mỗi lần về là lại có bệnh làm quà mang về nhà. Tốt nhất là mẹ nên tháp tùng em mỗi khi về thăm nhà nội cho tới khi em đủ cứng cáp để về một mình mẹ ạ.
    • Mayflowerminhthanh Mayflowerminhthanh
      Anh Nhím cũng thế sao mẹ. Thế đến tầm nào thì anh tự về được một mình ấy mẹ nhỉ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét