Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

47 tháng rồi

Con trai yêu thương của mẹ, thế là ngày hôm nay, xé thêm tờ lịch nữa, con trai mẹ lại chào một tháng tuổi mới, chỉ còn 1 tháng nữa thôi, con sẽ tròn 4 tuổi, sẽ chào tuổi lên năm. Mẹ tha hồ tưởng tượng chuyện con lớn thêm thế nào. Mỗi ngày đã qua với mẹ đều vô cùng quý giá, bởi những ngày ấy, mẹ đã được đồng hành cùng con chia sớt chuyện vui buồn.
Hải Phòng,sau những ngày đông ấm áp thì đã rét tái tê, những cơn mưa phùn thi nhau rắc hạt, bầu trời xám màu đông và nặng nề với những giọt mưa, nhiệt độ ngoài trời có khi chưa đầy 10 độ, con cũng đã phải mang trên mình áo len áo khoác, đã phải làm bạn cùng bít tất găng tay.
47 tháng, con cao 103cm, nặng đâu chừng 17-19 kgs, chả tăng thêm lạng nào, ăn uống vẫn thất thường, bữa thì ăn hết hai bát cơm nhưng có bữa chả ăn gì. Lạnh, nên con ho và sổ mũi, cứ suốt ngày cởi áo khoác và bít tất và luôn mồm than nóng dù rằng chân cóng lạnh và đôi bàn tay giá, con vẫn giữ thói quen đưa tay áo lên quẹt mũi nên tay áo thường lem nhem mũi và mặt thì nẻ hệt chú mèo. Mua kem dưỡng và bôi mặt cho con, thấy da mịn màng hơn hẳn. Trời lạnh, buổi sáng con dậy, 7h thì mẹ cất tiếng hò đò những mong đánh thức hai ba con nhưng cứ phải 7h15 hay 7h30, mới thấy ba bồng con xuống dưới nhà, mắt vẫn nhắm nghiền và rúc sâu vào nách ba tìm hơi ấm. dù sang tay mẹ hay ông bà, con vẫn cuộn mình như con mèo nhỏ, lẩn tránh chiếc khăn mặt khi mẹ lau và đôi lúc khóc vì than đau khi mẹ rửa mặt, răng đánh bữa đực bữa cái.
47 tháng, dù trời mưa hay rét, con vẫn đi học đều đặn không nghỉ buổi nào, chả phải vì con chăm chỉ mà vì không còn sự lựa chọn nào cho con khi ba mẹ cứ tống con lên xe và đưa đến trường, bữa sáng vẫn nhờ các cô, bữa tối vẫn do bà Hạnh đảm nhiệm, mẹ chỏ gặp con vào buổi chiều tối khi tan làm và đón con về tắm rồi về đi ngủ,con vẫn thức khuya, chả mấy khi đi ngủ trước 11 giờ khuya.
Con đi học, mẹ vẫn chả thể khai thác con học được những gì ở trường, chỉ đôi khi cao hứng, con mới kể chuyện trường lớp, mẹ biết dạo này con làm công nhân xây dựng, vẫn thường xây ngôi nhà hai tầng tại góc xây dựng của lớp và phải đến tận hai tháng mới hoàn thành, con chê các bạn lười không chịu xây nhà, chỉ có con xây mà thôi. Đi đường,con cũng kể chuyện lớp con đã làm quen với bảng chữ cái nhưng khi mẹ hỏi con học chữ gì thì con trả lời học chữ 1,2 ,3, 4...lúc mẹ đính chính là bảng chữ cái thì phải là a, b,c.. thì con nói to, e, ê...nhưng khi mẹ hỏi con có thuộc chữ không thì đáp con không nhớ. mẹ vẫn chủ trương không dậy con gì cho tuổi thơ chỉ có ăn chơi nên cũng không bận tâm con đã học được những gì. Ở con, nổi trội nhất là khả năng ưng biến, đối đáp, khoản nói năng vẫn luôn được mọi người xung quanh đánh giá cao, con xem phim năm trước nhưng mộ năm sau vẫn nhớ được nội dung và nhân vật của những bộ phim con đặc biệt yêu thích. Con thảo với bạn bè khi có các bạn nhưng lại rất sợ bị bạn xin mất, vì thế mà có buổi sáng, đòi ăn bim bim, mẹ giục đi học thì bảo chờ con ăn nốt không đến trường các bạn xin, ăn gần hết mơi đi, mà đến cổng trường nhất định đứng ngoài sân để ăn hết mới vào,cũng muốn giữ cho riêng mình đấy chứ, nhưng chỉ cần vào lớp, bạn xin gì cũng cho. Chính vì vậy mà bộ quần áo sư tử dễ thương mẹ đặt may cho con, dù con rất thích nhưng không dám mặc vì sợ các bạn lấy mất. Mẹ bảo mặc trên người sao các bạn lấy được thì bảo: nhưng các bạn biết cởi.
Bộ quần áo ấy đẹp thế này này.

01 t 01 13 28

01 t 01 13 27

01 t 01 13 26

01 t 01 13 25

01 t 01 13 24

01 t 01 13 23

01 t 01 13 22

01 t 01 13 21

01 t 01 13 20

01 t 01 13 19

01 t 01 13 18

Mẹ vẫn thường khen con dễ thương, thế nên khi mẹ Hường sinh em Lâm Bách, mọi người xung quanh cũng hay giục mẹ sinh thêm em bé, mẹ thì đã quyết chỉ có mình con nên khi mẹ hỏi con:
Con có muốn có em bé không?
Có.
Nhưng mẹ chỉ muốn có mình Tùng thôi.
Cũng được. Tại con dễ thương quá à? Tại con đáng yêu quá à?
Cũng có khi mẹ chê con xấu trai và con òa khóc, vậy là ưa khen mất rồi.
Con cũng hay thích mình là số một, thế nên về nhà nội, bà nội kêu bà thương Linh nhất, thương Tùng nhì là con phản ứng luôn: Con phải thứ nhất. Trong khi đó, em Linh luôn nhận về nhì. Cá nhân mẹ thích sự công bằng, phải yêu thương như nhau, không có kêu nhất nhì hay quan tâm ai hơn ai vì bé hơn hay lớn hơn. Mẹ không thích những câu nói vô tình có thể gây tổn thương người khác hay sẽ làm chia rẽ tình cảm anh chị em, đơn giản vậy đấy con à.
Ngoài cửa lớp có dán hình con và các bạn trên ngôi nhà, cô dán hình con cuối cùng, con giật ra và dán lên mái nhà rồi bảo: Con phải ở trên cùng, không ở dưới.

Dạo này con hay xem phim trên youtube, hay mặc cả mẹ mua kiếm nhọn, rồi mặt nạ trâu đen, còn thích Hồng Miu, thích Tây Du Ký. Mẹ cũng hay nói với con nhà nghèo để con khỏi đòi hỏi, nhưng cứ đòi hỏi mà không được đáp ứng, con hoặc là khóc, hoặc là bảo chờ lớn lên con sẽ mua. Thậm chí, tay mẹ bị kẹp vào cánh cửa , kêu đau, con thổi cho rồi cầm tay mẹ bảo, chờ con lớn, con mua băng cho mẹ dán tay. Mẹ cảm động quá đỗi.
Con biết quan sát nhưng không bo giừ tỏ ra mình đang quan sát, thế nên mọi đồ công nghệ như điệnthoại hay máy tính bảng con đều sử dụng thành thạo dù chẳng biết chữ cũng như thuộc số.Con đòi mua súng khi bà ngoại dẫn đi ăn sáng, chiều, đề nghị mẹ cho ra phòng cháy chụp ảnh, không quên mang theo khẩu súng.

01 t 01 13 0

01 t 01 13 4

Cây đào nở sớm, cánh hồng phai run rẩy trong gió rét.

01 t 01 13 5

01 t 01 13 6

Ngắm chuyến tàu qua.

01 t 01 13 7

01 t 01 13 11


Chụp xong tấm này, hoa cỏ may găm đầy người.


01 t 01 13 8

Mẹ đề nghị nhảy và con hưởng ứng:

01 t 01 13 10

01 t 01 13 9

Gặp bạn, cười nói rổn rảng, cho bạn mượn súng và nhiệt tình dậy bạn cách sử dụng. Mẹ chả ưa gì việc con thích chơi súng, gậy gộc nhưng bù lại thấy con biết quan sát và có thể tự xử lí tình huống bởi chả được ai dậy nhưng con có thể làm súng bắn thẳng và xoay dù mẹ cũng chả biết phải làm thế nào cho súng xoay.

01 t 01 13 17

01 t 01 13 16

01 t 01 13 15

01 t 01 13 14

01 t 01 13 13

01 t 01 13 12

Ngoài chuyện nói năng rành rọt nhưng ngày càng ngọng do điệu, con cũng hay ăn vạ và thích dỗi hờn. Cũng thường bị ba la, mẹ mắng, đôi khi ba không kìm được cũng tét đít con nhưng rồi lại nhanh chóng ôm ấp vỗ về con. Hôm vừa rồi, con quăng đồ đạc và nói hỗn, bà ngoại và mẹ nói không được nên mẹ đã kiếm một cái roi ngoài đường, bà cho hai mẹ con nằm sấp để xử lí vì con hư và mẹ không biết dậy con. Con nằm lui vào trong, chỉ chỗ cho mẹ nằm, rồi quay ra bảo bà, không được đánh mẹ,đánh con đây này, rồi vỗ vào mông để chỉ chỗ cho bà đánh. Một roi, bà không dám xuống tay quá mạnh nên có lẽ không đủ đau, nhưng con khóc và bảo bà đánh con đau đẻ con chết đi. Lại thôi, bà và mẹ vừa buồn cười vừa bất lực. Mẹ hỏi con có đau không? con không trả lời trực tiếp mà đặt lại câu hỏi: Mẹ không nghe thấy con khóc à? Và mẹ hiểu, con đau nhưng vẫn không chịu xin lỗi. Làm gì với con đây hả con yêu? Mẹ vẫn đang loay hoay không biết làm thế nào là vừa đủ để dậy con. Ngoan nào con nhé, chúc con tháng tuổi mới nhiều niềm vui.









14 nhận xét:

  1. Tùng là một cậu bé đa màu sắc trong tính cách chị nhỉ. Lúc thì nhẹ nhàng, tình cảm nhưng cũng có lúc cứng rắn, ương bướng.
    Bộ quần áo mẹ đặt may cho Tùng ấm áp quá.
    Ngắm ảnh của Tùng, thích nhất là nụ cười ngoṭ lịm

    Trả lờiXóa
  2. Uh, cá tính của bạn ấy quá mạnh, nhưng lại rất tình cảm và dễ bị tổn thương thế nên chị mới chẳng biết làm thế nào thì ổn, vì cứ lo lỡ mai sau lớn lên bạn ấy không ngoan. Đánh không được, nói mạnh không xong, nói ngọt mãi thì lo bạn ấy không hiểu chuyện mà sinh ra ưa phỉnh nịnh...Haizzzzzzzzz!

    Trả lờiXóa
  3. Tùng có bộ quần áo hổ báo nhìn lạ và yêu quá!

    Trả lờiXóa
  4. 4 tuổi mà trông nhớn và chững chạc ghê

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn ghé thăm và để lại còm, chúc một ngày mới an lành.

      Xóa
  5. Hoàng tử đẹp CHAI wá trời
    Ngầu thiệt hết biết có lời mừng nghen
    Gởi thăm lời chúc thân quen
    Hải Phòng phượng đỏ xưa nhen tình hồng.

    Trả lờiXóa
  6. Cám ơn Bruno le
    Ghé qua thăm hỏi buông vài tiếng khen
    Trước lạ sau rồi hóa quen
    Hải Phòng phượng đỏ mãi nhen tình nồng.

    Trả lờiXóa
  7. 4 tuổi với chỉ số đáng ngưỡng mộ cùng với khả năng ăn nói liu loat nữa. Bạn Nhím cứ phải xách dép đuổi mãi không kịp ấy.
    Mà bạn Tùng càng lớn càng đẹp trai nha.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bạn Nhím nhìn lớn và tròn trịa thích thế mà mẹ còn bắt bạn ấy xách dép chạy theo Tùng sao? Nhìn cái mặt bạn ấy thấy yêu yêu là.

      Xóa
  8. Ái chà anh chàng này báo hiệu một người đàn ông ra trò đây...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quyết đoán và cá tính em ơi, mà có vẻ không thích bị chê.

      Xóa
  9. Hôm nào sang nhà chị cũng thấy yêu thương ngút ngàn í. Tùng càng ngày càng ra dáng 1 người đàn ông đích thực của mẹ rồi nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái người này bênh mẹ lắm em ạ, buổi tối đi ngủ, dù là mắc màn hay lấy nước bạn ấy đều bảo để ba làm cho và chỉ khi nào chị xung phong mà bạn hỏi mẹ không mệt à thì mới để mẹ làm.

      Xóa