


Chúng mình gặp nhau, cười như mùa thu tỏa nắng, những tình yêu bước ra từ trang viết, không chút xa lạ mà chỉ có những thân quen. Chúng mình có chung niềm đam mê, thích lưu lại những khoảnh khắc thiên thần cho con yêu, thích lưu giữ lại kí ức của mình bằng những tấm hình, nhâm nhi lại những kỉ niệm bằng những trang blog, chúng mình tuy xa mà gần, khi gần lại càng gần hơn.




Thu Hà Nội dịu dàng, ngõ chùa Kim Liên yên tĩnh, mẫu tỉnh lên thủ đô được photographer kiêm stylist chỉnh cho ra trò, người nào đó bảo mình cười tự nhiên, thả lỏng người. Lại có thêm các tư vấn viên đứng ngoài hô thẳng lưng ra, hay tay cứng quá. Mình là mình hơi căng thẳng, có lúc nhíu mày, có khi nhăn trán, tự mình cũng thấy cứng trách chi ai. Nhưng mà vòm lá xanh non mỡ màng trên cao, ống kính xịn của bạn Huyền, tay máy xịn của em Yến vẫn cho mình những bức ảnh đẹp. <3



Rời con ngõ nhỏ với những bức tường lên rêu, những cái cổng có chút màu cũ kĩ và hơi hướng cổ để ra với tràn ngập nắng bên hồ, những tòa nhà trắng hiện đại soi bóng trên mặt nước. Nắng thì mặc nắng, mẫu vẫn nhiệt tình diễn, nhiếp ảnh gia vất vả xoạc cẳng khom lưng, bấm máy đến hoa mắt chóng mặt. :D








Yêu là phải để trong tim, vì yêu nhau quá nên tim bung ra ngoài.

Gần nhau để lí lắc hồn nhiên, để cười thả ga, để pâu hết mình, diễn như không diễn.





Chụp chung rồi, cảnh thu quyến rũ gọi mời, mình không thể cầm lòng nên phải sô lô,mà thu thế này mới thật là thu.





Đã đi thuê bộ áo dài trắng quần đen để chụp ảnh mà khi mở túi, nó nhàu nhĩ thảm hại nên nghiến răng mà cất đi. Đấy là điều duy nhất cảm thấy tiếc nuối, chụp ảnh xong đi ăn là trời bắt đầu ngả sang chiều, đồng hồ đã chỉ 1 rưỡi, ăn cuốn với ngan nướng và phồng ngon tuyệt cú mèo, ăn xong phải ngồi thẳng cho xuôi rồi lại đưa nhau đến Hồ Trúc bạch, nào là việt quất, nào phúc bồn tử, nào là trà xanh, nào là dâu tây, còn có cookies, uống rồi cắn hạt hương dương, câu chuyện xoay quanh con cái, bếp núc, rồi vải vóc, điểm may quần áo. Nói toàn những chuyện rất đời mà thấy tao nhã thế. Buồn cười nhất là đang hăng say tám thì cái quạt quấn dây mạng nhện trang trí theme Haloween khiến những sợi vải như lông gà bay lả tả, rơi cả vào đồ uống.
Cuộc vui nào cũng có lúc tàn, mới thế mà đã đến lúc phải chia tay, chúng mình đành tạm xa nhau với nhiều lưu luyến. Yến và Huyền về, Loan và Quỳnh đưa mình với Thơ ra bến xe, hẹn gặp các tình yêu Hà Nội một ngày gần nhất ở thành phố cảng, cùng nhau lượn lờ phố xá, nhâm nhi món ăn Hải Phòng